ls
Mệnh đề danh ngữ là một mệnh đề đóng vai trò như một danh từ trong câu. Ví dụ:
Giống như các mệnh đề khác, một mệnh đề danh ngữ có đầy đủ chủ ngữ và động từ. Trong ví dụ trên, chủ ngữ của mệnh đề là “I” và động từ là “see”.
Trong ví dụ trên, chủ ngữ của mệnh đề là “patience” và động từ là “has“.
So sánh hai ví dụ trên với những ví dụ dưới đây:
Các từ in đậm ở trên đều là danh từ. Điều này chứng tỏ rằng các mệnh đề được in nghiên trong hai ví dụ đầu tiên có vai trò như một danh từ.
Hãy cùng xem nhanh lại định nghĩa của mệnh đề trong tiếng Anh: Một mệnh đề có một chủ ngữ và một động từ và có chức năng như một loại từ.
Rất nhiều mệnh đề danh ngữ bắt đầu bằng các từ như “that”, “how”, “what,” “who,” “which,” “when,” “where,” và “why”. Chẳng hạn như:
Một cách tuyệt vời để kiểm tra xem một mệnh đề có vai trò như một danh từ hay không là thay thế nó bằng một đại từ. Nếu kết quả cho ra vẫn đúng ngữ pháp, đó là một mệnh đề danh ngữ.
Kiểm tra: “It is true.” đúng ngữ pháp, chứng tỏ “What I say” có vai trò như một danh từ.
Kiểm tra: “Show me them.” đúng ngữ pháp, chứng tỏ “how they work” có vai trò như một danh từ.
Giống như bất kì danh từ nào, mệnh đề danh ngữ có thể là chủ ngữ, tân ngữ hoặc bổ ngữ.
Dưới đây là một số ví dụ minh họa lúc mệnh đề danh ngữ làm chủ ngữ, bổ ngữ và tân ngữ.
Người bản ngữ sử dụng mệnh đề danh ngữ mà không có quá nhiều lỗi ngữ pháp. Tuy nhiên, dưới đây là hai vấn đề liên quan đến mệnh đề danh ngữ mà bạn nên biết.
Về mặt ngữ pháp, việc mệnh đề danh từ bắt đầu bằng “that” khi làm chủ ngữ của câu là hoàn toàn chấp nhận được. Tuy nhiên, đối với nhiều người, điều này nghe có vẻ quá mất tự nhiên. Hãy xem ví dụ dưới đây:
Nếu nó khiến bạn khó chịu, hãy dùng “The fact that” thay vì “That”. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng “The fact that” được một số người cho là thừa thãi.
Nếu bạn không thích cả “That” và “The fact that”, hãy viết lại câu. Chẳng hạn như:
“Who” là chủ ngữ của động từ. Còn “whom” là tân ngữ. “Whoever” và “whomever” cũng vậy.
Ở đây, “whomever” là tân ngữ của giới từ “with”.
Ở đây, “whoever” là chủ ngữ của động từ “is”. Lưu ý rằng mệnh đề “whoever is interested” là tân ngữ của giới từ “between”.
Nếu bạn vẫn không hiểu gì, chỉ cần dùng “who” và “whoever” và đừng quan tâm đến hai từ còn lại. Thứ nhất, hai từ này phổ biến hơn. Thứ hai, “whom” và “whomever” đang ngày càng ít phổ biến đi trong thế giới tiếng Anh.
Trong ví dụ trên, mệnh đề danh ngữ là tân ngữ trực tiếp của động từ “know”.
Ở đây, mệnh đề danh ngữ là tân ngữ của giới từ “for”.
Ở đây, mệnh đề danh ngữ là tân ngữ của giới từ “between”.
Ở đây, mệnh đề danh ngữ là một bổ ngữ cho chủ ngữ.
Braid và brayed được phát âm theo cùng một kiểu nhưng có nghĩa và cách…